[Vietsub][FMV] 호랑수월가 (Horangsuwolga) - Cover by Seoho & Leedo (ONEUS)

[Vietsub][FMV] 호랑수월가 (Horangsuwolga) - Cover by Seoho & Leedo (ONEUS)

[Vietsub][FMV] 호랑수월가 (Horangsuwolga) - Cover by Seoho & Leedo (ONEUS) Ánh trăng sáng tỏa hơi ấm nhẹ nhàng ấp ôm cái lạnh giá của đêm đen nhưng chẳng thể xoa dịu được nỗi cô đơn trong tim chàng Hoàng đế trẻ tuổi Tiếng sáo vang lên mang theo những giai điệu trầm lắng xen lẫn đau thương phá vỡ màn đêm Giá ngày đó không đến thì giờ đây dưới ánh trăng xinh đẹp kia đã có ta và người… Người vốn là Thế tử tôn quý, thông minh và rất nhân hậu nhưng số phận lại đẩy đưa người sinh ra trong gia đình đế vương đã mục nát, chỉ toàn dối lừa, áp bức bóc lột Ngày mà người bước lên cái ngôi vị cửu ngũ chí tôn, xinh đẹp như một đóa bạch liên, người mang trên người ánh sáng thuần khiết xoa dịu cả tâm hồn con người tựa ánh trăng sáng ngoài hiên Buồn thay, đóa bạch liên ấy vẫn không thể thoát khỏi vòng xoáy quyền lực Dù mang danh Hoàng đế nhưng người không thể làm việc mà mình muốn, những việc người phải làm chính là vâng lời Thái hậu, chấp nhận những quyết định tàn nhẫn đối với con dân mà người yêu thương Ta đã chứng kiến giọt nước mắt người rơi, sự tức giận dồn nén bật máu nơi đầu môi của người suốt những đêm dài Thế nên ta sẽ giúp người giải thoát những tháng ngày đau khổ ấy Áp bứt dồn nén thì khởi nghĩa sẽ phải nổ ra Có lẽ người cũng đã biết sẽ có khởi nghĩa diễn ra nhưng người không ngờ được hộ vệ thân cận bên người mỗi ngày lại là người lãnh đạo cuộc khởi nghĩa ấy đúng không? Nhìn từng bước chân nặng nề của người rời khỏi ngôi vị, long bào đỏ thắm chẳng còn chỉnh tề, bình rượu trên tay người cũng lăn trên đất Mái tóc đen mềm che khuất ánh mắt của người khiến ta chẳng biết người đang nghĩ gì Rồi người nhìn ánh trăng sáng trên đỉnh đầu rất lâu “Đệ từng nói ta và ánh trăng rất giống nhau vì ta thuần khiết như nó vậy…nhưng đệ có biết không…trăng đẹp đến mấy, sáng soi cả đêm dài thì khi mây mù kéo đến ánh trăng ấy vẫn bị che khuất…Ta bây giờ cũng vậy đúng không…Leedo?” Người nở nụ cười chua chát với ta, thanh kiếm vươn máu đỏ bên tay không thể nắm chắc được Nếu cho ta một điều ước, ta chỉ ước có thể cùng người rời khỏi đây, trở về cuộc sống vô ưu vô lo ngày trước, được mỗi ngày bảo vệ lấy nụ cười của người…Hiện thực thật tàn khốc biết bao “Ta biết đệ đến đây làm gì nhưng đệ có thể giúp ta hoàn thành tâm nguyện cuối cùng được không?” “Người nói đi” “Có thể cùng ta hoàn thành điệu múa cho khúc nhạc ấy được không?” “Được” Ta lấy trong áo cây sáo bạch ngọc ra, ánh mắt người cứ nhìn mãi cây sáo ấy cười hiền Tiếng sáo cất lên những giai điệu nhẹ nhàng nhưng chất chứa nỗi buồn sâu bên trong Người nhắm mắt thả trôi cả thân mình hòa theo những âm thanh êm ả ấy Dáng vẻ tự do tự tại của người trong từng động tác múa tựa phượng hoàng vỗ cánh, bay lượn trên trời xanh rộng lớn Ánh mắt, nụ cười của người, ta mãi không thể quên được…Lúc đó ta chỉ muốn buông bỏ hết hiện thực bủa vây ngoài kia mà chạy đến ôm lấy người, che chở người như tước đây, để không ai có thể làm người đau khổ được nữa Nhưng mà người không thể đợi được nữa… Một dòng máu tươi rơi nhẹ nơi khóe môi người Cây sáo bạch ngọc rơi xuống theo người Khúc nhạc đứt đoạn, vũ khúc kia cũng lạc nhịp Nhìn người yếu ớt nằm trong vòng tay ta mà bản thân chẳng thể làm gì được “Vũ khúc ấy…chẳng kịp hoàn thành rồi…Giang sơn này ta giao lại cho đệ…Hãy bảo vệ nó như cách đệ đã bảo vệ ta…Hứa với ta được không?” “Không đệ không thể…cả đời này đệ chỉ muốn bảo vệ người” “Hứa với ta đi…ta chẳng còn gì nữa cả…chỉ còn đệ thôi” “Đệ hứa Đệ hứa” Người nở nụ cười mãn nguyện với ta nhưng tim ta như đã bị người bóp nghẹt mất rồi Người đúng là kẻ ngốc nhất thiên hạ này Người biết hết tất cả, biết cả việc ta sẽ không thể xuống tay được với người nên người đã tự mình kết thúc mọi chuyện đúng không? Sao người không trả lời ta? Tại sao người lại nhắm mắt chứ? Tỉnh dậy đi được không? Ta không cần giang sơn gì cả…Ta chỉ cần người mà thôi…Lee Seoho Giờ đây, đứng giữa chánh điện lộng lẫy, được người người cúi đầu nhưng ta thấy thật cô đơn vì trong ta đã khuyết một chỗ trống chẳng thể lấp đầy được nữa Đêm đêm trong căn phòng trống trải, ánh trăng ngoài hiên chiếu rọi vào trong như muốn cứu vớt lấy nỗi cô đơn từ ta Khẽ nhìn cây sáo bạch ngọc năm ấy người trao giờ đã vỡ tan Sáo tan tình cũng tàn… Cầm chén canh Mạnh Bà trên tay ta liền đặt xuống, mặc cho Mạnh Bà có khuyên ngăn thế nào nhưng ta vẫn không uống, ta không muốn quên đi dáng vẻ của người, cả đời này ta đã bảo vệ giang sơn này cho người rồi thì hãy để kiếp sau ta bảo vệ cho người… Cứ thế mỗi kiếp trôi qua, ta vẫn nhớ rất kĩ hình bóng ấy, cứ mãi đi tìm dáng hình ấy đến rã rời thân thể… Dù chỉ một cái lướt qua, ta vẫn cam tâm tình nguyện tìm Ngàn năm trôi qua, giai điệu ấy vẫn cứ ngân vang chỉ chờ ngày người trở về, hoàn thành nó cùng ta Không biết người có nghe thấy không? Có một người vẫn đang chờ người nơi đây… ----- Bài hát: 호랑수월가 (Horangsuwolga) - Tophyun Cover: Seoho & Leedo (ONEUS) ----- Effect: TheUdyPlus, pyointa2001, Sogeking Okami Thank you all very much!!! ^^ #호랑수월가 #ONEUS #Horangsuwolga #원어스 #서호 #이도 #Seoho #Leedo